Trong cái sự hỗn tạp, pha trộn của vô vàn những thứ mà hàng ngày chúng ta tìm kiếm. Sẽ có những cái chúng ta chưa thực sự hài lòng nhưng cũng có những cái làm cho chúng ta thực sự cảm thấy mỹ mãn.Và với tôi cũng vậy, tôi thấy hài lòng mỹ mãn về Việt Dương, hài lòng vì những gì tôi có được từ Việt Dương.
Sinh ra, lớn lên và hoc tại Hải Phòng, trong đầu tôi lúc nào cũng chỉ tâm niệm một mong ước đó là đến một ngày nào đó được đi du học và đất nước mà tôi muốn đến chỉ duy nhất là Mỹ. Hồi đó tôi còn đang là sinh viên năm thứ 3 và tôi hy vọng mình có thể đi học Thạc Sỹ ngay sau khi tốt nghiệp Đai Học. Nhà tôi không khá giả gì, bố mẹ lại đều là công nhân nên cũng không thể tạo điều kiện cho tôi nhiều đươc. Hơn nữa lúc đó việc tìm hiểu về cách thức đi du học là một điều hết sức mơ hồ với tôi va với gia đình tôi. Tôi nghĩ ngay đến việc phải lên Hà Nội một chuyến để hỏi thực hư xem sao. Nhưng bố mẹ thì không cho tôi tiền để đi lại, thế là tôi quyết định xin dạy thêm gia sư và cứ khi nào được lĩnh lương là tôi lại bắt xe lên Hà Nội để hy vọng , tìm kiếm một chút gì đó hữu ích cho bản thân. Ấy vậy mà ròng rã không biết bao nhiêu lần lên Hà Nôi, qua hàng chục công ty Du Học, rồi cuối cùng tôi cảm thấy mình đã gặp may, đến bây giờ tôi vẫn nghĩ là mình gặp may khi có được số điện thoại của chị Yến qua một người đã từng có con đi Du Học tại Công Ty Phát Triển Giáo Dục Quốc Tế Việt Dương.
Rồi tôi đến Việt Dương và bắt tay vào chuẩn bị những hồ sơ cần thiết. Trong số các hồ sơ học sinh du học tại công ty Việt Dương, thì trường hợp của tôi, có lẽ là tốn nhiều thời gian, công sức và vất vả nhất. Nhiều lúc bản thân tôi cũng cảm thấy khó khăn quá nhưng chính thái độ làm việc và sự nhiệt tình của chị Yến, giám đốc công ty Việt Dương nên tôi cảm thấy yên tâm và mong đợi đến ngày mình sẽ được đặt chân lên nước Mỹ.
Rồi những ngày cuối cùng cũng đã đến, tôi được chị Yến đưa đi phỏng vấn. Nhìn ánh mắt vô cùng tin tưởng của chị tôi cảm thấy tự tin và tự nhủ sẽ phải cố gắng hết sức. Tôi đã nhận được giấy xanh hẹn hôm sau đến lấy Visa, cầm nó trong tay mà tôi không thể diễn tả nổi cảm xúc của mình lúc đó. Vậy là sau bao nhiêu cố gắng tôi cũng đã thành công.Nhưng lúc hạnh phúc nhất đó tôi lại nghĩ một điều nếu như tôi trượt thì có lẽ chị Yến sẽ là người buồn nhất.Tôi cố gắng đi thật nhanh về công ty và lúc ấy chị đang chờ tin của tôi. Chị hỏi tôi rất nhẹ nhàng: Có đươc không em? Tôi cười và đưa cho chị xem cái thẻ hẹn đó. Tôi thấy rõ được vẻ mặt sung sướng và hạnh phúc của chị. Bất ngờ hơn nữa là đúng hôm đó, ngày 16 tháng 10 cũng là ngày sinh nhật chị.Tôi đoán chắc chị vui lắm.
Trong lúc tôi băn khoăn không biết nói thế nào về tiền để mua vé máy bay thì chị Yến –Giám Đốc công ty có nói là chị ấy sẽ mua còn tiền thì trả sau cũng được. Thật lòng tôi không biết lấy gì để cảm ơn chị và công ty. Rồi ngay cả khi sang hoc tại My, nhiều lúc tôi liên lạc để hỏi chị nhiều điều.
Nếu các bạn muốn có một ngày được học, được lĩnh hội những kiến thức ở những nước mà các bạn mong muốn, Việt Dương sẽ là chiếc thẻ bảo hiểm vô cùng an toàn, vững chắc cho tương lai của các bạn. Tôi hoàn toàn tin tưởng điều đó!
Quỳnh Nga, University of North Alabama